19 April 2019

Video tin tức & Viết cho cái mốc của ngày Quốc Hận 30/04/1975

*   Quý Vị thích xem tin tức Cộng Đồng Video - Hồi ký 👇 ▼ xin hãy nhấn 2 hàng chữ màu đỏ ►👉   http://www.khangsydney.blogspot.com.au/   http://www.khanghuong.blogspot.com.au/   * Quý Vị thích xem: Tin tức khắp nơi - Thông Báo Cộng Đồng - Sinh hoạt của Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn VC - Video & Hồi Ký xin hãy nhấn 2 hàng chữ màu đỏ ở trên 👆^

Thấm thoát đã 44 năm ngày miền Nam bị một lũ ngợm nón cối dép râu kéo nhau vào giẫm nát cái miền đất tự do bằng cách xé bỏ hiệp định Paris năm 1973 chưa ráo mực thay vào đó là một thể chế độc tài đảng trị. Bất chấp luật lệ va hiệp định đã ký kết lũ ngợm này ngang nhiên đem quân từ các ngả Lào, Cambodia và vượt vỹ tuyến 17 một cách trắng trợn và công khai.

Chẳng ai khiến chúng giải phóng cho miền Nam trong khi miền Nam đang sung túc, phát triển kinh tế và hạnh phúc trong một chế độ dân chủ tự do, ngược lại với những gì chúng đang cai trị miền Bắc. Chẳng thế mà nhà văn Thu Hương sau khi vào tới miền Nam đã ngồi bật khóc vì bị tuyên truyền nhồi sọ khi nhìn thấy toàn cảnh miền Nam lúc 30/04 trái với những lời tuyên truyền trước khi đi B hay sao.

CSVN tuyên truyền cho thế hệ trẻ và người dân Miền Bắc là đi chống Mỹ cứu nước, vay súng đạn, lương thực kể cả sức người của quốc tế cs Nga Tàu, cho nên bây giờ è cổ ra mà trả nợ, trả không nổi thì cắt biển đảo, đất liền để trả, không còn gì để trả thì cướp đất của người dân để giao cho Tàu Cộng hoặc lấy tiền bỏ túi.

Nếu chỉ đơn thuần là chống Mỹ thì sau khi Mỹ đã rút quân đội về nước hết năm 1973 thì Bắc cộng phải rút hết về miền Bắc mà xây dựng thiên đường XHCN của mình chứ tại sao vẫn còn tiếp tục kéo quân vào miền Nam để chống lại những người Anh Em cùng máu đỏ da vàng với mình và cướp luôn miền Nam của họ. Cứ cho là giúp dân miền Nam thoát khỏi sự cùm kẹp của Mỹ Nguỵ thì sau ngày 30/04/1975 sao không giao lại cho đứa con đẻ của mình là MTDTGPMN mà lại xoá sổ khai sinh luôn của nó.

Chứng tỏ MTDTGPMN chỉ là con rối cho CSVN múa máy trên bàn cờ chính trị để mặc cả với Mỹ mà thôi, sau đó vắt hết nước và quăng vỏ đi là xong. Đúng là vừa ăn cướp vừa đánh trống la làng, bảo chúng là ăn cướp là quá chính xác không còn từ nào hay hơn dành cho chúng.

Ngày 30/04/1975 đoàn quân ô hợp nhìn luộm thuộm, quần nọ áo kia kẻ đi giày ba ta Tàu Cộng, người đi dép lốp cao su, lưng đeo ba lô nồi niêu xoong chảo, ruột ngựa gạo, cả chiếc chiếu nhỏ đeo lủng lẳng. Mà cũng phải thôi, sống với chế độ không sản xuất ra được gì chỉ biết trông đợi viện trợ của Liên Sô và Tàu Cộng thì làm gì mà không ô hợp.

Ngày đó dân chúng đứng 2 bên đường không phải để đón chào đoàn quân cờ máu này, mà từ nhỏ đến lớn hầu như mọi người chưa từng nhìn thấy VC bao giờ nên họ hiếu kỳ ra đứng xem cho tận mắt coi VC ra sao, chỉ một số ít con cháu và người nhà của cái đám MTDTGPMN vui mừng hớn hở ra đón thôi, vậy nhưng CSVN lại tuyên truyền dân miền Nam hân hoan chào đón đoàn quân giải phóng.

cũng có nhiều thành phần sợ bị trả thù cũng cầm cờ giải phóng ra đứng vẫy cờ vẫy tay giả tạo để khỏi bị để ý, theo dõi hay ghép tội, vì họ sợ cái đám MTGPMN địa phương biết mặt biết mũi, và đã từng chứng kiến những cảnh dã man xưa kia hay chặt đầu, mổ bụng hoặc nửa đêm gõ cửa dẫn đi bán muối rồi quăng xác ở đâu đó, làm họ thất kinh bát đảo mãi mãi vẫn còn khiếp sợ.

Ngày 30/04/1975 mọi người bàng hoàng khi nghe đài phát thanh loan tin TT Dương Văn Minh ra lệnh đầu hàng buông súng, chúng tôi những người đã từng trong quân ngũ càng bàng hoàng bỡ ngỡ hơn khi nghe lệnh này, vì không ai ngờ lại nhanh như thế, trong khi quân đội các nơi còn đang chiến đấu chưa hề buông súng.

Ngày ấy tôi đang ghé thăm người bạn, tuy đã giải ngũ vì bị thương tật còn đang chống gậy đi chưa vững nhưng khi CSVN vào thì chúng lùa hết đàn ông thanh niên vào trong khu vực xưa kia chúng ẩn náu để lên lớp tuyên truyền về chính sách khoan hồng của chúng, từ sáng tới mãi 5g30 chiều mới cấp cho một tờ giấy bằng 3 ngón tay đóng mọc đỏ "Quân Giải Phóng Sài Gòn Gia Định" mà không thấy chữ ký của ai cả.

Khi trao giấy cho tôi chúng nói cầm tờ giấy này các anh có quyền đi khắp mọi miền đất nước không ai làm khó dễ, đón mãi mới có chiếc xe Lam cuối cùng chở khách về nhà đúng 8g tối, vừa đi vừa sợ lạc đạn vì tranh tối tranh sáng, con nít 12 tuổi cũng ôm một cây súng M16 chỉa lên trời, chĩa ngang dọc bắn hết đạn, bắn thoải mái làm nhiều người bị đạn oan, đúng là khi đụng trận không sợ nhưng khi về nhà lại sợ cái đám giặc con này, có đứa ôm cây súng ngồi trên miệng hố mở liên thanh bắn hết một băng đạn nhưng sức còn quá nhỏ nên từ trên miệng hố súng nó giật ngược trở lại lăn luôn xuống hố nhìn thấy mà cười lộn ruột.

Nguy hiểm nhất là khi về đến nhà lại có một đám con nít mỗi đứa một khẩu súng M16 chia làm 2 phe bắn nhau xung phong ra trò có đứa gãy chân, có đứa bị toác vai, may mà không đứa nào đi chầu ông bà, làm người đi đường chạy kiếm chỗ núp trối chết, cũng có mấy đứa khoảng 13-14 leo lên một chiếc xe Jeep A 2 bỏ không, mở máy chạy một quãng lao vào tường khựng lại chảy máu đầu.

Về tới nhà Trời đã tối mịt tôi mệt mỏi lăn ra giường nằm thở vì vừa bị điệu đi bộ vào trong bưng VC để học tập chính sách khoan hồng của CSVN vừa phải né tránh những đám con nít chơi dại xách súng bắn loạn xạ không biết đường nào tránh né như ngoài trận mạc. Tối hôm 30/04 tỉnh dậy tôi thấy đường xá nhộn nhịp trên trời toàn thấy sinh nhan cá nhân do cái bọn nghịch dại lôi từ trong các căn cứ QLVNCH bỏ lại đem ra ngoài thục thoải mái, thục lên Trời không nói còn thục ngang người mới chết, đang ngồi trước cửa nhà thình lình có một người ôm bụng chạy vào nhờ Ông già tôi sơ cứu, thì ra bị bỏng nặng vì trái sinh nhan cá nhân thục trúng vùng bụng làm phỏng, may mà gần hết tầm, chứ gần chắc toi mạng rồi không chừng.

Nghỉ được một ngày hôm sau thì có lệnh trình diện địa phương, tôi mang đồ ăn và quần áo đi trình diện ngoài xã nơi đang ở, khi khai lý lịch tôi khai binh nhất nhưng bị thương và đã giải ngũ nên học tập có 3 ngày và được thả cho về.

Năm nào tới ngày 30/04 CSVN cũng ăn mừng chiến thắng chúng rêu rao là đại thắng trong chiến dịch HCM giải phóng đất nước thống nhất 2 miền Nam Bắc. Giải phóng cho miền Nam khỏi bị Mỹ Nguỵ kềm kẹp khiến cho tất cả Quân Dân Cán Chính VNCH đi tù cải tạo vô thời hạn có nhiều người chết trong đó vì bội thực quyền cước của bộ đội và côn an trong trại.

Giải phóng khỏi Mỹ Nguỵ kềm kẹp khiến 1 triệu người bỏ nước ra đi bất chấp làm mồi cho cá và hải tặc còn hơn ở lại để hưởng thiên đường XHCN, giải phóng khỏi sự cùm kẹp của Mỹ Nguỵ để những nhà có của trở thành trắng tay phải nhắm mắt sa chân vào các vùng kinh tế, giải phóng cho miền Nam khỏi bị đói rét cái bát mẻ cũng không có mà ăn, cái chiếu rách cũng không có mà nằm khiến cả miền Nam trước đây không bao giờ thiếu gạo sau ngày 30/04 phải ăn gạo 4 màu hột cứng và to ném chó có khi bể đầu (Củ mì khô, khoai khô, hột mít).

Nản nhất là cái nạn xếp hàng mua thương nghiệp, có khi chờ cả nửa buổi mới mua được chút thực phẩm, xui xẻo tới lần mình mà hết hàng thì tiu ngỉu ấm ức ra về. Sau 2 năm ngày 30/04/1975 muốn đi đâu phải xin giấy phép tại nơi mình ở, đến nơi phải trình báo tại địa phương nơi mình đến, mua vé xe mới là cực hình, nằm vật nằm vã cả ngày lẫn đêm có khi 2 ngày mới mua nổi một tấm vé xe, vô phước mà mua phải xe chạy bằng than thì khi tới nơi mặt mũi đen thui như lấy nhọ mà trét lên, ngồi trong xe nóng hừng hực vì cái lò than ngay đuôi xe.

Đi xe đò thì phải căn me khi gần đến nhà muốn xe dừng lại thì phải gọi lơ cách cả gần 2 km để xe nó rà rà đến nơi nó dừng là vừa vì lúc đó dầu thắng đâu có, xe cộ phải đổ nước xà bông hay rượu vào thắng thay dầu nên mỗi khi dừng xe thì phải từ từ rà cả gần 2 km thắng mới ăn hẳn, may mà lúc bầy giờ hiếm xe cộ chỉ loe nghoe mấy xe ngoài đường hơn nữa xăng dầu phải có phiếu mới mua được tiêu chuẩn tuỳ theo loại xe to hay bé, vì thiếu xăng nên cánh tài xế hay pha dầu hôi chung khi chạy khói bốc vô mắt cay chảy nước mắt liên tục.

Tôi còn nhớ đón xe đi mua đồ một ngày chỉ có 2 chuyến đi và về, vào chợ nếu ra trễ hết chỗ thì ờ lại đêm, còn muốn về ngay thì đu đeo vô tội vạ, thường xuyên tôi phải đứng 1 ngón chân cái trên chiếc bản lề của xe Ford 2 tay bám càng trên mui xe, cố gắng gồng hít lên để khỏi buông tay rớt xuống đường vì không có thế đứng, chung quanh chật ních những người cũng đu bám đâu còn chỗ nào đứng được, Mỗi khi xe chạy tới chỗ cua thì những người bên cạnh dồn qua phía tôi làm tôi chỉ muốn rớt xuống đường đúng là cả một cực hình và rất nguy hiểm nhưng bằng mọi giá phải về nhà cho bằng được nên cũng ráng mà chịu trận cho tới nhà, tay chân rã rời.

Công ơn của bác và đảng thật to lớn và vĩ đại dường bao, đưa một quốc gia có tầm có tiếng trong khắp Đông Nam Á thành một quốc gia chỉ biết rúc háng Tàu Cộng, chỉ biết đi ăn mày quốc tế, chỉ biết đi qua các nước láng giềng làm Osin. Đất nước càng ngày càng co cụm lại, con người trở thành hèn nhát trước kẻ thù, nhập khẩu những thứ đầu độc về tự giết hại lẫn nhau chỉ vì lợi nhuận mà quên đi bản tính lương thiện vốn có trong mỗi con người.

Riêng những người lính gãy súng trong ngày 30/04, hằng năm cứ mỗi lần 30/04 lại về đám con cháu cái đảng cướp và số người ăn theo vui mừng nghỉ lễ đi du kịch khắp nơi thì những người Anh Em này lại củ rủ trong nhà ngồi tiếc nuối một thời đã qua, tiếc cho số phận đất nước phải chịu tang tóc hết chia cắt giờ lại xẻ từng mảng để bán cho Tàu Cộng, cái đau không phải 44 năm không còn lãnh được một đồng lương nào nữa nhưng cái đau là số phận đất nước nổi trôi nghiệt ngã hết chiến tranh lại sắp trở thành nô lệ và mất nước.

Ôi không biết nên cười hay khóc cho thân phận công dân của một tiểu Quốc bị các cường quốc thi nhau chọn làm bãi chiến trường, thi nhau gặm nhấm trong khi những kẻ cùng máu đỏ da vàng đã hút cạn máu mủ của những người dân còm, không còn chút sinh khí mới bàn giao lại cho ngoại bang.

Ngày 17/04/2019

Cánh Dù lộng gió

danlambaovn.blogspot.com

  Tin tức từ Link ▼ * Nhấn vô hàng chữ trên đầu Video sẽ đến👇 nguồn gốc Youtube.        

11 April 2019

Video tin tức & Ông vua chả giò Trịnh Vĩnh Bình thắng kiện nhà cầm quyền CSVN

*   Quý Vị thích xem tin tức Cộng Đồng Video - Hồi ký 👇 ▼ xin hãy nhấn 2 hàng chữ màu đỏ ►👉   http://www.khangsydney.blogspot.com.au/   http://www.khanghuong.blogspot.com.au/   * Quý Vị thích xem: Tin tức khắp nơi - Thông Báo Cộng Đồng - Sinh hoạt của Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn VC - Video & Hồi Ký xin hãy nhấn 2 hàng chữ màu đỏ ở trên 👆^

Theo thông tin mới nhất vừa nhận được, tòa án Trọng tài Quốc tế vừa gửi thông báo thắng kiện cho ông Trịnh Vĩnh Bình, người đã theo đuổi vụ kiện đối với nhà cầm quyền CSVN suốt 20 năm qua.

Theo phán quyết, nhà cầm quyền CSVN buộc phải bồi thường cho ông vua chả giò người Hòa Lan gốc Việt tổng cộng 37,581,596 Mỹ Kim thiệt hại và gần 7.9 triệu Mỹ Kim án phí. Trong thông báo kèm theo phán quyết dài gần 200 trang gửi cho ông Trịnh Vĩnh Bình, tòa án Quốc tế nói rằng bên bị đơn (nhà cầm quyền CSVN) đã vi phạm Điều khoản 3(1) về Đối xử Công bằng và Thỏa đáng, và Điều 6 về trưng thu trong Hiệp định Khuyến khích và Bảo hộ đầu tư lẫn nhau giữa Hòa Làn và CHXH Việt Nam.

Tòa cũng yêu cầu nhà cầm quyền CSVN bồi thường cho ông Bình 27,518,596 Mỹ Kim cho phần tài sản đã chiếm của ông, 10 triệu Mỹ Kim cho “thiệt hại tinh thần”, 786,672.71 Mỹ Kim án phí ở Tòa án Quốc tế và 7,111,170.94 Mỹ Kim cho chi phí pháp lý, luật sư.

Trả lời với VOA sau khi nhận được tin thắng kiện, ông Trịnh Vình Bình cho biết ông hy vọng vụ kiện của ông sẽ mở ra một con đường cho những người dân khác mất đất đai, tài sản tại Việt Nam muốn giành lại công lý. Đây được xem là một sự kiện chưa từng có đối với nha cầm quyền cộng sản Việt Nam khi phải bồi thường số tiền lớn cho một doanh gia gốc Việt vì đã chiếm đoạt sai trái tài sản đầu tư của họ tại Việt Nam.

Song Châu

  Tin tức từ Link ▼ * Nhấn vô hàng chữ trên đầu Video sẽ đến👇 nguồn gốc Youtube.        

08 April 2019

Video tin tức & Đức sẽ cứu xét lại trường hợp của nhà hoạt động nhân quyền Nguyễn Quang Hồng Nhân

*   Quý Vị thích xem tin tức Cộng Đồng Video - Hồi ký 👇 ▼ xin hãy nhấn 2 hàng chữ màu đỏ ►👉   http://www.khangsydney.blogspot.com.au/   http://www.khanghuong.blogspot.com.au/   * Quý Vị thích xem: Tin tức khắp nơi - Thông Báo Cộng Đồng - Sinh hoạt của Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn VC - Video & Hồi Ký xin hãy nhấn 2 hàng chữ màu đỏ ở trên 👆^

 👆↑ Bản tin của đài BR (Bayerischer Rundfunk) ngày 02/04/2019 về việc đơn xin tị nạn của ông Nguyễn Quang Hồng Nhân sẽ được cứu xét lại  

Bản tin của đài BR mô tả ông Nguyễn Quang Hồng Nhân là một tác giả nổi danh Việt Nam, blogger và nhà phê bình chế độ Việt Nam. Trong những năm qua, ông sống ở Nürnberg và vừa bị trục xuất mới đây.

Sau khi bị trục xuất về Việt Nam, ông Nguyễn Quang Hồng Nhân bị công an thẩm vấn nhiều tiếng đồng hồ, luật sư Manfred Hörner của ông nói với đài BR.

Cô Nguyễn Quang Hồng Ân 19 tuổi, con gái của nhà chỉ trích chế độ, hiện vẫn còn ở Nürnberg. Cô sinh viên ngành âm nhạc không bị trục xuất cùng với cha mẹ vì hộ chiếu của cô đã hết hạn. Theo lời luật sư của gia đình này, cô ta lo sợ cũng sẽ bị bắt và trục xuất về Việt Nam.

Cô Hồng Ân cho tờ Thoibao.de biết, cô đã liên lạc điện thoại được với cha cô ở Việt Nam, cha cô kể rằng đích thân cảnh sát Liên bang Đức đã giao vợ chồng ông cho công an Hà Nội.

Sau khi thẩm vấn, ông Nguyễn Quang Hồng Nhân đã được trả tự do – tạm thời. Cũng theo luật sư thì đơn xin tị nạn của nhà phê bình chế độ, người từng ngồi tù nhiều năm, đã bị từ chối với lý do ông Nguyễn Quang Hồng Nhân sẽ không bị hiểm nguy khi trở về Việt Nam và vì chính phủ Việt Nam tỏ ra không quan tâm lắm đến ông.

Luật sư Manfred Hörner không hiểu được tại sao nhà bất đồng chính kiến này đã bị trục xuất, nhất là trục xuất vào lúc Canada đưa tín hiệu có thể sẽ cho ông Hồng Nhân và gia đình di dân sang nước này.

"Rất tiếc là thủ tục đi Canada hiện đang bị chậm lại một chút. Nhưng tôi nghĩ rằng đáng lẽ ra sẽ rất hữu ích, nếu lúc đó phía Đức hỏi một lần nữa thủ tục đi Canada đã được giải quyết đến đâu rồi, thay vì lặng lẽ âm thầm trục xuất", luật sư Manfred Hörner của Nguyễn Quang Hồng Nhân phát biểu.

Cơ quan Liên Bang Đức về Nhập cư và Tị nạn (BAMF) sẽ xem xét lại vụ việc

Sở ngoại kiều Nürnberg xác nhận việc trục xuất ông Hồng Nhân và vợ. Sở ngoại kiều Nürnberg nói rằng trong lần cuối cùng họ không có thông tin cụ thể nào về việc nhà chức trách Canada có thể nhận gia đình Việt Nam này cho di dân sang Canada, trong khi đơn xin tỵ nạn của của gia đình này đã bị từ chối - Cơ quan Liên Bang Đức về Nhập cư và Tị nạn chịu trách nhiệm về việc bác đơn này.

Trả lời câu hỏi của đài BR, Cơ quan Liên Bang Đức về Nhập cư và Tị nạn nói rằng nhân cơ hội báo chí truyền thông đưa tin, họ sẽ xem xét kỹ hơn về vụ việc này một lần nữa.

Theo những thông tin mà tờ Thoibao.de biết được, thì trong những ngày qua một số đảng phái và tổ chức dân sự Đức giúp đỡ người xin tị nạn như Flüchtlingsrat Nürnberg, AK Asyl … đã được "báo động" về vụ này. Đặc biệt là bài báo của nữ ký giả Marina Mai trên tờ TAZ ngày 01/04/2019 đã đánh động công luận, ngay sau đó các báo chí truyền thông bang Bayern đã chú ý và đưa tin về vụ việc này, điển hình là bản tin trên của đài BR. Hiện nay 2 đảng đối lập trong Nghị viện bang Bayern, đó là Đảng Xanh và đảng FDP (đảng Dân chủ Tự do) đã vào cuộc để làm sáng tỏ vụ này.

Dư luận viên hả hê về vụ nhà hoạt động Nguyễn Quang Hồng Nhân bị Đức trục xuất về nước

Ngay sau khi nhà hoạt động nhân quyền Nguyễn Quang Hồng Nhân và vợ bị Đức trục xuất về Việt Nam, đội ngũ dư luận viên và lực lượng 47 đã biểu lộ sự vui mừng và hả hê qua các bài viết trên mạng, trong đó đặc biệt nhất là bài viết trên Facebook của ông Hồ Ngọc Thắng, người bị buộc thôi việc tại Cơ quan Liên Bang Đức về Nhập cư và Tị nạn (viết tắt BAMF) vì bị tình nghi liên quan tới mật vụ Việt Nam trong vụ bắt cóc ông Trịnh Xuân Thanh.

Trong bài viết của mình, Hồ Ngọc Thắng biện luận rằng việc Nguyễn Quang Hồng Nhân bị kết án và ngồi tù 20 năm với cáo buộc "hoạt động tuyên truyền chống phá cách mạng" là chuyện quá khứ đã qua, "không thể coi là sự đàn áp chính trị của ngày hôm nay", và ông Thắng ca ngợi nhà nước Việt Nam đã đối xử nhân đạo với ông Nguyễn Quang Hồng Nhân, trích nguyên văn "Việc ông Nguyễn Quang Hồng Nhân và vợ đi kèm con gái ra nước ngoài để tham dự cuộc thi âm nhạc cho thấy sự đối xử nhân đạo của Nhà nước Việt Nam", từ đó ông cho rằng "quyết định bác đơn của Cơ quan BAMF trong trường hợp này cũng hoàn toàn chuẩn xác".

Để cũng cố và thuyết phục người đọc tin rằng "quyết định bác đơn của Cơ quan BAMF là hoàn toàn chuẩn xác", Hồ Ngọc Thắng tìm đủ mọi cách bác bỏ, loại trừ khả năng có thể xảy ra "quyết định bác đơn của văn phòng chi nhánh BAMF ở bang Bayern là một quyết định sai lầm", mà nữ nhà báo người Đức Marina Mai đưa ra trong bài báo trên nhật báo TAZ số ra ngày 01/04/2019 sau khi bỏ công sưu tra và tìm hiểu.

Trước đó tờ Thoibao.de đã đăng bản dịch một bài viết tương tự của nữ nhà báo Marina Mai, trong đó có đoạn tiếng Đức trên và được dịch như sau:

"Điểm đáng chú ý, thông thường thì các văn phòng chi nhánh của Sở Liên bang về Di cư và Người tị nạn ở tiểu bang Bayern không phụ trách về các đơn xin tị nạn của người Việt Nam. Các đơn này thường chỉ được xét ở các bang Berlin, Brandenburg, Nordrhein-Westfalen và Sachsen. Ở đó, các nhân viên được đào tạo nghiệp vụ có đủ trình độ chuyên môn để quyết định các trường hợp người Việt Nam xin tị nạn và thẩm định những mối nguy hiểm có thể xảy ra nếu người đó phải về Việt Nam. Người ta không biết tại sao đơn xin tị nạn của Nguyễn Quang Hồng Nhân lại được xét xử ngoại lệ ở bang Bayern do các nhân viên không đủ khả năng xem xét."

Ông Hồ Ngọc Thắng không thể phủ nhận một sự bất bình thường, khi đơn xin tị nạn của Nguyễn Quang Hồng Nhân lại được xử lý ở bang Bayern, nơi không phụ trách về các đơn xin tị nạn của người Việt Nam (nơi nhân viên không đủ khả năng xem xét đơn xin tị nạn của người Việt Nam), tuy nhiên Hồ Ngọc Thắng cho rằng nguyên do là vì vợ chồng ông Hồng Nhân xin chuyển trại đến bang Bayern, nơi con gái Nguyễn Quang Hồng Nhân đang theo học trường Âm Nhạc ở thành phố Nürnberg, trích nguyên văn:

"Bình thường, khi nhập trại, người nộp đơn được phân chia đến những địa danh nơi mà chi nhánh của Cơ quan BAMF chuyên trách những quốc gia được giao phó. Nhưng người nộp đơn xin tị nạn có thể nộp đơn xin chuyển trại đến một nơi có người trong gia đình đang sống. Con gái ông Nguyễn Quang Hồng Nhân học ở TP Nürnberg nên ông và vợ xin được đến trại tị nạn tại bang Bavaria rõ ràng là một quyết định nhân đạo thể theo nguyện vọng".

Ông Hồ Ngọc Thắng đã cố tình nói sai sự thật, vì qua tin tức báo chí truyền thông ai cũng biết rằng hồi năm 2015 cô gái Nguyễn Quang Hồng Ân đi dự thi Piano ở Áo và Đức, do cô bé Hồng Ân lúc đó mới 15 tuổi, nên phải có cha mẹ tháp tùng. Nhân cơ hội này, cả gia đình 3 người gồm có ông Nguyễn Quang Hồng Nhân cùng vợ và con gái đã xin tị nạn chính trị tại nước Đức. Nhiều tháng sau khi nộp đơn xin tị nạn, năm 2016 cô bé Hồng Ân mới xin vào học ở trường Âm Nhạc ở thành phố Nürnberg, nơi cả gia đình đang cư ngụ trong trại tỵ nạn.

Trong kết luận ở cuối bài, Hồ Ngọc Thắng đã lên án nặng nề ông Nguyễn Quang Hồng Nhân, người từng bị nhà nước Việt Nam bắt giam 20 năm trời, là "lạm dụng luật về tị nạn" của nước Đức, và "đánh lừa cơ quan quyền lực Đức để xuyên tạc và vu khống Nhà nước Việt Nam".

  Tin tức từ Link 👇▼ * Nhấn vô hàng chữ trên đầu Video sẽ đến nguồn gốc Youtube.        

01 April 2019

Video tin tức & Tiếng vọng Ba Vàng: “Gậy ông đập lưng ông!”

*   Quý Vị thích xem tin tức Cộng Đồng Video - Hồi ký 👇 ▼ xin hãy nhấn 2 hàng chữ màu đỏ ►👉   http://www.khangsydney.blogspot.com.au/   http://www.khanghuong.blogspot.com.au/ * Quý Vị thích xem: Tin tức khắp nơi - Thông Báo Cộng Đồng - Sinh hoạt của Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn VC - Video & Hồi Ký xin hãy nhấn 2 hàng chữ màu đỏ ở trên 👆^

Cả xã hội Việt Nam đang “lên đồng tập thể”, nguyền rủa chùa Ba Vàng và những tội nhân liên quan. Điều này hẳn nhiên phải thế, dù đấy chỉ là phần nổi của tảng băng. “Quỷ lộng chùa hoang” ở Ba Vàng đúng là tội ác đáng phải vạch mặt.

Nhưng sự trừng phạt, nếu có, thì không phải chỉ một mình ngôi chùa này “trả nghiệp”. Tội lỗi và sự trừng phạt cần phải hướng đến những kẻ thủ ác duy nhất trong vụ xì-căng-đan này, đó chính là chế độ được mạo danh là cộng sản hiện nay ở trong nước.

Chùa Ba Vàng – một không gian uế tạp từ những bãi phân giữa thời kỳ mạt pháp (Tưởng Năng Tiến[1]) – chỉ là một trong muôn vàn sự khốn nạn đang diễn ra hàng ngày hàng giờ trên đất nước đau thương của chúng ta. Nhưng cần đính chính ngay, đúng là không nên nói “bãi phân giữa thời mạt pháp”!

Bởi vì, cho đến thời điểm này, làm gì có Phật pháp ở các chùa, các thầy với những mánh mung “dâng sao”, “giải hạn”, “đuổi vong”, “áp vong”, “ốp đồng”, “ngoại cảm”… Mà một khi những chùa ấy không chạm được Phật pháp thì làm gì có mạt pháp hay thịnh pháp?

Tất cả những việc làm lấp liếm ấy, đúng là lấy vải thưa che mắt thánh của những kẻ buôn bán tâm linh, những kẻ cố gieo rắc vào những đạo tràng còn mê muội một luận điệu cho rằng, Phật pháp vẫn đang phát triển bởi các chư tăng ở các chùa.

Chẳng qua chỉ có một vài tên phá đám (như Phạm Thị Yến), hay một vài kẻ đội lốt (như sư trụ trì – đại tá công an Thích Trúc Thái Minh) làm hôi hám chốn thiền môn (Thật tội nghiệp!) Thế là đại chúng tiếp tục mê lầm và xúm vào “đánh hội đồng” một số chùa bị các đồng tu “chơi đểu” (!)

Nhưng tất cả mọi điều trên chỉ là hiện tượng, chưa phải là bản chất của vấn đề! TS. Nguyễn Ngọc Chu đã đặt câu hỏi trên FB: “Có bao nhiêu chùa Ba Vàng?” Rồi ông tự trả lời: “Trên đất nước ta có hàng trăm chùa ‘Ba Vàng’ (Thật ra con số phải lên đến hàng ngàn). Có nhiều chùa ‘Ba Vàng mới’ còn khủng hơn cả chùa Ba Vàng Uông Bí. Đó là các chùa ở Bãi Đính, ở Tam Chúc…”[2]

Ấy vậy mà, từ ngày 12 đến 14/5/2019 tại chùa Tam Chúc, Kim Bảng, tỉnh Hà Nam, sẽ có hơn 1.500 đại biểu quốc tế, cùng với hơn 4.000 đại biểu trong nước chính thức và dự kiến sẽ đón nhận sự tham dự của hàng chục ngàn phật tử tại đại lễ Vesak 2019. Đại lễ Vesak của LHQ (lần thứ 3 ở VN) diễn ra với chủ đề: “Cách tiếp cận của Phật giáo về sự lãnh đạo toàn cầu và trách nhiệm cùng chia sẻ vì xã hội bền vững”.

Tưởng không còn gì mỉa mai hơn! Khách thập phương về xứ này bàn thảo về một đề tài chưa ai biết đầu cua tai nheo là cái gì: “Trách nhiệm cùng chia sẻ vì xã hội bền vững” (!) Xem ra, Ba Vàng đâu phải là câu chuyện đặc thù, đó là hiện tượng phổ biến ở Việt Nam. Nhưng Ba Vàng vừa qua đã hoàn thành một “sứ mệnh lịch sử”: lột trần chân tướng của “Phật giáo quốc doanh” ở Việt Nam.

Hãy cùng đọc một trang nhật ký của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn, ghi ngày 4/5/1979, để thấy dự báo: “Ngày Phật đản. Những người tu hành vẫn có nét mặt hệt như mặt người ngoài đời mà tôi vẫn gặp. Sao ở giữa cảnh đèn nhang nghi ngút của chùa Quán Sứ, giữa bao nhiêu cụ bà thành tâm cúng vái, lại thấy một vị sư tuổi còn thanh niên, có nét mặt trông như một trung đoàn trưởng, tiểu đoàn trưởng nào đó, mà tôi từng thấy ở các mặt trận”.

Chính vì nhà nước can dự trực tiếp vào sinh hoạt Phật giáo nên dù có dẹp được Ba Vàng này thì sẽ xuất hiện nhiều Ba Vàng khác. “Gậy ông đập lưng ông”, càng đề nén và phá hoại Phật pháp thì cái đòn boomerang càng khó lường. Đại chúng sẽ còn nhiều dịp mặc sức xả stress mỗi khi chứng kiến những màn “trấn lột lẫn nhau” giữa các phe phái trong trung ương và bộ chính trị.

Dễ nhận ra, kẻ gây nên thảm kịch hiện nay chính là thể chế này. Thuộc tính của nó là: độc quyền chân lý, dung dưỡng cái ác, tham sân si, lộng giả thành chân. Từ khi đảng cộng sản lãnh đạo “toàn diện và triệt để” Phật giáo thì pháp nạn lan truyền khắp cả nước.

Và những màn đấu đã lẫn nhau giữa các sư quốc doanh còn mua vui được vài trống canh, giống như tại câu chuyện “đứt ruột” của người con gái (trong đoạn trường tân thanh) bị dồn vào chốn lầu xanh để học nghề giường chiếu…

[1] Tưởng Năng Tiế́n – Những bãi phân giữa thời mạt pháp. Xem tại: https://www.danchimviet.info/s-t-t-d-tuo%CC%89ng-nang-tien-nhu%CC%83ng-ba%CC%83i-phan-giu%CC%83a-thoi-ma%CC%A3t-phap/03/2019/14335/

[2] https://baotiengdan.com/2019/03/22/co-bao-nhieu-chua-ba-vang/

  Tin tức từ Link ▼ * Nhấn vô hàng chữ trên đầu Video sẽ đến👇 nguồn gốc Youtube.        

Blog Archive